Rơi Vào Tay Bọn Buôn Người, Ta Được Nam Nhân Què Cứu Vớt

Chương 518: D

Chương Trước Chương Tiếp

Trần Trà gật đầu, nhìn phóng viên vừa hỏi mà không giận, chỉ mỉm cười: “Đồng chí này hỏi rất hay. Tôi tin rằng nhiều người cũng có suy nghĩ như vậy. Đúng, chỉ đơn giản là học cách ăn để no bụng thì chắc chắn không có ý nghĩa gì.

Xin phép nói một câu hơi tự ti, ít nhất người dân thôn Tiền Du chúng tôi sẽ không đến nhà hàng đó ăn. Vì sao? Vì đắt mà lại không no, không có đũa chỉ có dao nĩa. Người nông dân chúng ta, tay cầm được cuốc, cầm được kim thêu, nhưng thật sự không quen dùng tay trái dao tay phải nĩa, chính xác hơn là không muốn làm quen, thích ăn thịt uống rượu từng miếng từng ngụm hơn!

Thế nhưng hiện nay ở Thành phố Dầu ngày càng có nhiều cán bộ, công nhân, học sinh cần ra nước ngoài tu nghiệp, đào tạo, du học. Vậy những người đó không phải sống ở nước ngoài sao? Không phải ăn đồ ăn của người ta sao? Đến nơi của người ta, không nói thông thạo ngôn ngữ người ta, không hiểu quy tắc và lễ nghi ăn uống của người ta, khiến cuộc sống du học của chúng ta vốn đã khó khăn lại càng thêm khó khăn đúng không?

Những người có nhu cầu đến nhà hàng Tây ăn uống có thể làm quen trước với văn hóa ẩm thực của nước ngoài, khi ra nước ngoài có phải là sẽ quen thuộc và dễ thích nghi hơn không? Biết đâu còn tránh được chứng không hợp thủy thổ.

Nói lui mười nghìn bước, nếu đi làm thêm tại nhà hàng Tây ở nước ngoài, sẽ không vì cái gì cũng không biết mà bị ông chủ trách mắng.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 35%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)