“Không hẳn thế. Nhưng nếu đã là vở diễn cuối, cũng phải để khổ chủ nhìn thấy kết cục của đôi cẩu nam nữ này chứ?” Trần Trà không phải là kiểu người làm việc tốt không để lại tên.
Mạt Lị nghĩ lại thấy cũng đúng, liền gật đầu đồng ý.
Hai người nói chuyện thêm một lúc, Trần Trà đứng dậy chào ra về.
Mạt Lị tiễn cô ra cửa, chợt nhớ ra một chuyện, liền gọi với theo: “Cô vẫn chưa nói khách hàng từ đâu tới mà!”
“Bí mật.” Trần Trà vẫy tay, không quay đầu lại, bước nhanh về phía Trình Đường đang đến đón.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây