Đi xuôi theo dòng thì dễ, ngược dòng thì quá khó khăn.
Mọi người im lặng chen chúc trong thùng xe tải, ai nấy đều biết, thời gian càng trôi qua thì hy vọng càng ít đi.
Giữa đường, họ gặp Tôn Chí Viễn đang đạp xe tới tìm.
“Trình Đường, trưởng thôn về rồi!”
Trình Đường lập tức ngồi thẳng dậy, khuôn mặt bấy lâu nay luôn vô cảm, thực chất lại vô cùng đau khổ, nay bỗng lộ ra vẻ vui mừng khôn xiết. Mở miệng ra thì giọng đã khàn khàn: “Thật chứ? Cô ấy đâu rồi?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây