Rơi Vào Tay Bọn Buôn Người, Ta Được Nam Nhân Què Cứu Vớt

Chương 368: C

Chương Trước Chương Tiếp

Lý tổng bị từ chối cũng rất ngạc nhiên, tò mò hỏi thêm: “Vì sao vậy?”

Trình Đường liếc nhìn bàn tay đang đan vào nhau với Trần Trà, điềm tĩnh đáp: “Vài ngày nữa tôi sẽ cùng vợ về nhà ngoại, chắc qua rằm tháng Giêng mới quay lại. Trước đó tôi không nhận việc. Nếu ông đợi được, đến lúc đó tôi sẽ làm cho ông.”

Trần Trà siết tay anh thật chặt.

Cảm động thì có cảm động, nhưng nhìn tiền bay đi mà lòng đau như cắt.

Vợ của Dương Xuân Khải nghe vậy dùng khuỷu tay huých chồng: “Anh nghe chưa! Anh xem người ta kìa! Đây mới là người đàn ông tốt! Đặt vợ và gia đình lên hàng đầu! Đâu như anh, đến lúc em sinh con còn chẳng thấy bóng dáng…”

Dương Xuân Khải: “……” Khóe miệng giật giật, thú thật, giây phút này ông ấy hối hận vì đã tạo cơ hội cho Trình Đường rồi.

Mọi người ở đây đều là người tinh tường, Lý tổng dù không quan tâm Trình Đường ra sao, nhưng sợ rằng chỉ vì một câu hỏi thừa của mình mà khiến Dương Xuân Khải và vợ cãi nhau.

Dù sao bọn họ cũng đã nghe qua về sự lợi hại của cô vợ trẻ này. Trong ngày vui lớn mà lại diễn cảnh khóc lóc làm loạn thì Lý tổng đúng là có tội rồi.

Ông ấy vốn cũng đang ít nhiều nhờ vả Dương Xuân Khải, vội vàng xoa dịu: “Chị dâu nói đúng! Mấy người chúng ta thường xuyên vắng nhà nên học hỏi người ta thật nhiều. Nào, anh em cạn ly! Căn nhà này tôi sẽ giữ lại, cậu khi nào quay lại thì đến trang trí, cậu không làm tôi sẽ không dọn vào ở!”

Trần Trà: “……”

Hóa ra còn có thể làm vậy.

Bất kể Lý tổng nghĩ thế nào, có đơn hàng là được.

Những người khác cũng đồng loạt thể hiện ý kiến.

“Đúng, nhà tôi cũng có một căn, nhưng tôi không giàu như Lý tổng hay kỹ sư Dương, cậu cứ làm theo tiêu chuẩn nhà mẫu là được.”

“Nhà của tôi cũng cần trang trí.”

“Còn tôi nữa!”

“……”

Trong số mười hai người ngồi trên bàn, có chín người cần trang trí nhà.

Ba người còn lại, một người độc thân, hai người bị vợ quản lý chặt nên không thể tự quyết.

Không chỉ vậy, lúc ăn cơm họ còn tán thành rằng nhà mẫu kia thật sự rất tốt. Nếu công nhân có thể chuyển vào những căn nhà như vậy để ở ngay, đúng là đỡ được nỗi lo cho cả công nhân lẫn gia đình, lại có thêm thời gian đoàn tụ với nhau.

Trong lúc họ thảo luận, Trần Trà không chú tâm lắm, cô chủ động giúp vợ của Dương Xuân Khải chăm con. Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng trên bàn ăn, mọi người vẫn coi cô là thuộc về Trình Đường, giống như vợ của Dương Xuân Khải thuộc về ông ấy vậy.

Còn Trình Đường, vốn là người kiệm lời, không ai gọi tên thì sẽ không lên tiếng, nên sự hiện diện của anh trên bàn ăn khá mờ nhạt.

Vợ của Dương Xuân Khải hoàn toàn không muốn nghe mấy người đàn ông bàn chuyện công việc, kéo Trần Trà cùng chăm con rồi vào phòng ngủ trò chuyện.

“Thật sự rất ghen tị với cô! Chồng cô đối xử với cô tốt quá.” Vợ của Dương Xuân Khải chân thành ngưỡng mộ.

Trần Trà mặc dù trong lòng cũng nghĩ như vậy, nhưng thời điểm này tuyệt đối không thể thừa nhận, còn phải khen lại: “Tốt gì đâu chị? Anh ấy khô khan lắm, chẳng biết dỗ ngọt ai. Đâu giống kỹ sư Dương?! Thấu hiểu, quan tâm, biết cách dỗ ngọt, kiếm được tiền lại không tiếc chi cho chị và con.”

Vợ của Dương Xuân Khải được khen đến nỗi cười tươi như hoa: “Nhắc đến chuyện này thì phải khen ông nhà tôi thật đấy. Người lớn tuổi một chút quả nhiên là biết thương người hơn.” Cô ấy chỉ chỉ bàn trang điểm của mình: “Mỹ phẩm của tôi đều do ông ấy nhờ người mang từ nước ngoài về! Ông ấy sợ tôi chăm con mệt, còn nhờ người mua tã giấy từ nước ngoài về, đắt lắm đó! Nhưng đúng là dùng thích hơn tã vải…”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 25%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (3) - 🎫Đề cử (0)