“Chúng tôi thật sự không có tiền! Nếu chúng tôi có tiền thì sao lại làm chuyện thất đức như vậy?!” Mẹ Vương Sơn khóc sướt mướt, nói không rõ lời: “Cháu gái, cháu có tiền thì cho chúng tôi vay một ít, chúng tôi làm trâu làm ngựa báo đáp cháu!”
Cha Vương Sơn khuôn mặt đầy nếp nhăn thở dài một tiếng, tự tát mình một cái: “Là tại tôi! Hồi đó nếu tôi kiên quyết không để nó làm chuyện trái lương tâm này thì đã không có họa hại ngày hôm nay.”
Mẹ Vương Sơn vội vàng ngăn ông lại: “Ông già này, ông còn nói gì nữa? Nếu muốn trách thì trách bà già này này! Nếu không phải vì tôi thấy Vương Sơn không lấy được vợ mà dọa chết dọa sống thì nó cũng không làm nghề này, đều tại bà già này...”
Nói rồi cũng bắt đầu tự tát mình.
Trần Trà: “...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây