Trần Trà liếc Trương Hiểu Mộng một cái, sai cô ấy đưa cốc nước cho mình, nói nhiều như vậy cũng khát rồi.
“Nói chuyện với bà ta, mệt mỏi lắm.” Suốt ngày giả vờ giả vịt.
Trương Hiểu Mộng đưa cốc tráng men cho Trần Trà, nửa người trên chống lên quầy hỏi Trần Trà: “Chị đề bạt ai vậy? Sao tôi không nghe chị nói?”
Tiền lương tính theo sản phẩm của họ đều do cô ấy tính, bình thường cũng do cô ấy thống kê.
Trần Trà liếc cô ấy một cái: “Tất nhiên là Đàm Tân Kiến nhà cô rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây