Cô trả tiền xong thì phát hiện Trình Đường không thấy đâu, quay đầu lại thì thấy anh đang cúi đầu trên quầy gần đó, không biết đang xem gì mà chăm chú thế.
Khiến cho cô nhân viên phục vụ ở quầy nhìn anh với vẻ cảnh giác, có lẽ muốn tiến lại hỏi nhưng không dám, đứng xa thì lại sợ Trình Đường làm thêm chuyện nguy hiểm nào đó, chẳng hạn như cướp bóc.
Những suy nghĩ nhỏ nhặt đó đều hiện rõ trên mặt cô ấy, tủi thân đến mức sắp khóc.
Trần Trà giật giật khóe miệng, tiến lên định đưa vị thần dịch bệnh trong mắt cô nhân viên đi.
“Nhìn gì thế? Đi thôi!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây