Trần Trà dừng động tác, quay đầu trừng anh: “Ngày kia là sinh nhật? Sao anh không nói sớm? Là sinh nhật bình thường hay sinh nhật chẵn?”
Trình Đường suy nghĩ một chút, không chắc lắm: “Hình như là sinh nhật sáu mươi?”
Trần Trà giơ tay kéo một cục bông ném vào Trình Đường: “Sinh nhật sáu mươi mà anh bây giờ mới tiện miệng nói? Không cần chuẩn bị quà mừng sao?”
Người đàn ông này thật là... quá đáng!
Cô tuy rằng kiều diễm nhưng giọng nói lại mềm mại, khi nổi giận cũng giống như cục bông cô vừa ném, nhẹ bẫng không có sức lực gì.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây