Trần Trà không phải chưa từng nghĩ đến cách này, dù sao thì ở thành phố dầu họ vẫn thường làm như vậy.
“Nhưng mà... người mua ở đây không phải ai cũng là người địa phương, khách hàng ở nơi khác thì phải làm sao?” Trần Trà và Trình Đường lo lắng về vấn đề này.
“Có gì khó đâu? Người địa phương thì có thể bán lẻ, khách hàng ở nơi khác thì bán buôn là được! Hẹn trước mua bao nhiêu chiếc nệm mới được miễn phí vận chuyển, mua ít thì tự trả tiền vận chuyển. Đến lúc đó các người làm xong nệm thì chuyển đến ga tàu hỏa rồi gửi đi là được.”
Trần Trà và Trình Đường nhìn nhau, đây đúng là một ý kiến hay, hơn nữa nhìn thái độ của ông chủ bên cạnh thì rõ ràng đây không phải là lần đầu tiên ông ấy làm như vậy.
Họ vừa thu đơn đặt hàng theo lời khuyên của người đàn ông bán đồ nội thất, vừa nhờ lão Cổ lái xe về thôn vận chuyển hết số nệm còn lại đến.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây