Trần Trà một khi tức giận sẽ nói rất dài, hơn nữa là nói một hơi, người bình thường căn bản không chen vào được.
Kế toán Vương lau mặt, vừa xấu hổ vừa tức giận, hừ một tiếng: “Cô đúng là đồ đàn bà đanh đá...”
Trình Đường không đợi ông ta nói xong, trực tiếp túm lấy cổ áo ông ta kéo ra ngoài.
Kế toán Vương tuy không thấp nhưng lại gầy, bị Trình Đường túm lên khiến hai chân lơ lửng, lập tức sợ hãi, cầu cứu trưởng thôn: “Trưởng thôn!”
Trưởng thôn ngăn Trình Đường lại: “Được rồi! Tối nay cứ như vậy đi, chuyện tiền điện để tôi họp với các cán bộ khác vào ngày mai rồi nói sau. Yên tâm, sẽ không để nhà các người chịu toàn bộ tiền điện chia đều của cả thôn!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây