Trần Trà cảm thấy lúc này mình giống hệt mẹ kế của Bạch Tuyết.
Không biết là do Trần Trà quá giống người đàn bà xấu xa hay là do Trương Hiểu Mộng vừa rồi quá khoa trương, chỉ vài câu nói đã thay đổi hẳn vẻ kiêu căng trước đó, òa lên một tiếng khóc.
Tiếng khóc vừa to vừa uất ức.
Trần Trà: “...” Cô còn chưa làm gì cả.
Trương Hiểu Mộng vừa khóc vừa nức nở: “Xin cô đừng bán tôi! Tôi đã lâu lắm rồi không gặp Tân Kiến! Tôi giúp cô làm xong việc, cô cho Tân Kiến ở bên tôi được không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây