Trình Đường còn lại ba trăm bảy mươi đồng.
“Em còn tưởng sau Tết thịt lợn sẽ rẻ hơn một chút, ai ngờ giá cứ tăng mãi không ngừng! Bây giờ thịt lợn đã hai đồng năm hào một cân rồi! Đắt quá!” Trần Trà vừa dọn dẹp giấy bút vừa phàn nàn.
Ánh mắt Trình Đường dừng lại trên cuốn sổ ghi chép của mình, vì tò mò nên thuận miệng hỏi một câu: “Tại sao tất cả các khoản chi đều ghi vào sổ sách của anh?”
Trần Trà dừng động tác, quay người nhìn anh, ánh mắt như thể Trình Đường đã nói ra lời gì đó khiến người ta phẫn nộ: “Anh là đàn ông, nuôi gia đình không phải là lẽ đương nhiên sao? Hơn nữa em còn chưa bắt đầu kiếm tiền, chẳng lẽ để em gánh vác chi tiêu trong nhà?”
Trình Đường: “...” Anh thực sự không có ý đó.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây