Nói càng lúc càng tủi thân, ông chủ bãi phế liệu sắp khóc đến nơi.
Trần Trà chậc một tiếng: “Tức thế à? Hay là tôi cũng đánh gãy chân ông rồi đền cho ông hai trăm đồng? Tôi đảm bảo lúc đó tôi sẽ đưa ông đi khắp nơi cho đến khi ông có thể tự lo cho bản thân.”
Ông chủ bãi phế liệu: “...”
Thấy nói lý với Trần Trà không có tác dụng, cũng không tin Trần Trà thật sự có thể đánh gãy chân mình, ông ta ngồi phịch xuống mép đường, nhất quyết không nhúc nhích.
Trần Trà đương nhiên sẽ không thật sự đánh ông ta, đánh được hay không thì chưa nói, nếu thật sự đánh gãy chân ông ta thì ai lái xe?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây