Cha Đàm Tân Kiến lập tức quay lại tát Đàm Tân Kiến một cái: “Đồ súc sinh đầu óc lợn!”
Tát xong cũng quỳ xuống trước giường Trình Đường: “Chú chỉ có một đứa con trai! Thằng Đường, cháu nể mặt chú mà tha cho nó lần này được không? Kiếp sau chú sẽ làm trâu làm ngựa cho cháu...”
Trần Trà ngắt lời ông ta: “Kiếp này còn chưa qua thì nói kiếp sau làm gì? Chúng tôi tha cho các người thì ai tha cho chúng tôi? Các người đừng nói kiếp sau, kiếp này trả nợ trước đi? Tôi đã tính rồi, lần này vì Trình Đường bị thương, chúng tôi phải đền cho người ta gần ba nghìn đồng, các người trả tiền thì chúng tôi sẽ không kiện Đàm Tân Kiến!”
Ba người nhà Đàm Tân Kiến đều biến sắc.
Nếu nhà họ có ba nghìn đồng thì Đàm Tân Kiến đã không đến nỗi phải đi ăn trộm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây