Trần Trà chụm ngón tay cái và ngón trỏ lại, làm động tác đếm tiền: “Có tiền thì ma cũng phải làm việc.”
Trình Đường nheo mắt, cúi đầu trầm ngâm.
Trần Trà dứt khoát nằm xuống sàn xe, chẳng mấy chốc bị ánh nắng chói chang chiếu vào đến nỗi buồn ngủ, mơ mơ màng màng bị Trình Đường hét một tiếng làm cho tỉnh giấc.
“Anh hiểu rồi!”
Trần Trà mở mắt ra, thấy Trình Đường đang úp mặt xuống có vẻ rất phấn khích.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây