Cùng lúc đó, cô nghe thấy Trình Đường khẽ nói: “Là anh, đừng hét.”
Trần Trà chớp mắt ra hiệu đã hiểu, đợi Trình Đường buông tay, hỏi anh: “Sao anh không ngủ?”
Trình Đường cau mày hỏi ngược lại: “Mặc ít thế này? Lại cảm lạnh mất thôi!” Nói rồi bắt đầu cởi cúc áo khoác.
Trần Trà giữ tay anh, giơ chiếc áo khoác bông đang khoác trên tay lên: “Em mang áo rồi.”
Trình Đường lúc này mới trả lời: “Nghĩ ngợi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây