Trần Trà đưa hai tay ra trước mặt Trình Đường, lòng bàn tay hướng lên trên: “Anh xem, là con gái nhà nghèo nhưng em được nuôi dưỡng trắng trẻo mịn màng, trên tay không có lấy một vết chai mỏng. Em như vậy còn được coi là xinh đẹp, lại biết ăn diện và có chút học thức, ở quê em đương nhiên là của hiếm, nếu không thì sao có thể bán được năm nghìn đồng? Năm nghìn đồng! Có thể để anh trai em cưới được một cô vợ tốt và xây được mấy căn nhà.” Nói xong lại nghĩ ngợi rồi bổ sung thêm một câu: “Biết đâu còn có cả tiền sính lễ cho đứa em trai cùng cha khác mẹ!”
Trình Đường không biết an ủi người khác, một lúc sau mới nói: “Sau này anh sẽ bảo vệ em!”
Trần Trà khẽ cười, nhướng mày trêu chọc anh: “Bảo vệ đến tận giường?”
Trình Đường: “...”
Biết mình có lỗi nên gãi gãi khóe mắt, đổi chủ đề: “Năm sau anh sẽ đưa em về thăm ông bà ngoại!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây