Trình Đường cũng chẳng ngại, chỉ lau sơ qua người, rồi không mặc quần áo, tiến thẳng đến chỗ cô, giật phăng tấm nhựa ra: “Không sao, em cứ nhìn thoải mái!”
Trần Trà lấy tay che mắt, từ chối: “Em không muốn, anh đi ra ngoài đi!”
“Em không có quyền quyết định đâu!” Trình Đường kéo một tấm chăn thô mới, cuốn lấy Trần Trà rồi lau mạnh vài cái, sau đó ném cô lên giường, anh cũng theo sau leo lên.
Dù Trần Trà đã trưởng thành nhưng cô chưa từng trải qua chuyện gì, bây giờ khi phải đối mặt trực tiếp thế này, cô vẫn ngượng ngùng đến mức che mặt lại: “Anh tắt đèn đi!”
“Đèn không thể tắt!” Trình Đường nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây