Da cô mềm mại, vì sốt nên nóng rực, đầu ngón tay Trình Đường run lên, một cảm giác không thể diễn tả lan tỏa từ lòng bàn tay vào tim.
Sắc mặt Trình Đường dịu dàng, ánh mắt đầy lo lắng xen lẫn yêu thương, lẩm bẩm: “Đúng là phụ nữ!”
Rồi anh thay khăn mới cho cô.
Là chú rể, Trình Đường đã bận rộn suốt đêm qua không ngủ, giờ ngồi đờ đẫn liên tục ngáp. Anh vỗ vỗ mặt mình, ra ngoài hút điếu thuốc, rồi rửa mặt bằng nước lạnh, vừa nhai một mẩu rơm nhỏ vừa đi vòng quanh phòng.
Truyền dịch đến giữa chừng, Trần Trà hạ sốt và ngủ say.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây