“Tới trước cửa phòng khiếu kiện bắt người? Vì sao phải bắt người trước cửa phòng khiếu kiện? Chu chủ tịch huyện, ngươi muốn lên trời luôn à?” Vương Văn Đào lại chất vấn. ͏ ͏ ͏
“Lãnh đạo, là vì sáng nay, hơn một trăm lão bách tính tại phòng khiếu kiện cửa ra vào tụ tập, gây rối công việc của đơn vị, nên mới phải bắt người!” Chu Dương dường như càng tô càng đen, tự làm cho mình rơi vào tình thế khó khăn hơn. ͏ ͏ ͏
“Quá đáng, lão bách tính đến phòng khiếu kiện phản ánh vấn đề, các ngươi lại thô bạo đối xử sao? Truyền đi, đối với hình tượng của đảng và chính phủ sẽ có ảnh hưởng xấu cỡ nào, ngươi biết không? Chu chủ tịch huyện!” Vương Văn Đào ngữ điệu càng ngày càng cao. ͏ ͏ ͏
“Lãnh đạo, oan uổng a, là vì đám người này bị người xúi giục, phần lớn lão bách tính là nhận tiền công để đến phòng khiếu kiện tụ tập! Nên trận này tụ tập là có tổ chức và dự mưu, bôi đen hình tượng của đảng và chính phủ, ta mới phải để cho cảnh sát Khu Phát triển hành động!” Chu Dương giải thích. ͏ ͏ ͏
“Ta có mấy cái nghi vấn, đầu tiên, cảnh sát bản địa không xử lý được sao? Thứ hai, ai xúi giục?” Vương Văn Đào ngữ khí có chút hòa hoãn nhưng vẻ nghi hoặc càng nặng. ͏ ͏ ͏
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây