Quyền Lực Đỉnh Phong, Siêu Cấp Công Chức

Chương 112: Trở thành đại biểu nahan dân huyện! ͏ ͏ ͏

Chương Trước Chương Tiếp

Vừa mới chuyển chính thức thành công, Chu Dương liền nhận được điện thoại của Chu Chính Quân, yêu cầu hắn đến huyện thành. Cụ thể chuyện gì không nói rõ. Chu Dương không dám trì hoãn, vội vàng lái xe đi huyện thành. Đến cửa văn phòng ủy ban huyện, hắn nhìn thấy phó huyện trưởng kiêm chủ nhiệm văn phòng ủy ban huyện, Mã Hồng Khôn.

Hiện tại Mã Hồng Khôn vẫn kiêm nhiệm chủ nhiệm văn phòng, phục vụ chủ tịch huyện. Mặc dù là phó xử cấp lãnh đạo, nhưng vẫn là người trực tiếp dưới quyền của chủ tịch huyện.

“Mã chủ tịch huyện tốt!” Chu Dương rất là khách khí, dù sao người ta là phó xử cấp cán bộ, mình nói gì cũng phải càng thêm khách khí.

“Chu trấn trưởng khí thần rất tốt a, chủ tịch huyện đang ở bên trong, vào đi!” Mã Hồng Khôn mỉm cười đáp lại.

“Được!” Chu Dương đáp.

Đến văn phòng của Chu Chính Quân, Chu Dương hỏi: “Chủ tịch huyện hôm nay có chỉ đạo gì không?”

“Ha ha, không có gì lớn, chính là có một vị huyện nhân đại đại biểu(đại biểu hội đồng nhân dân huyện) qua đời, cần bổ sung một vị đại biểu nhân dân. Ta thấy ngươi rất thích hợp, ngươi tham gia tuyển cử, chuẩn bị các quy trình đi!” Chu Chính Quân nói.

Nghe đến đây, Chu Dương liền biết mình chắc chắn sẽ trở thành huyện nhân đại đại biểu. Khi Chu Chính Quân chuyên môn tìm đến hắn, tức là chuyện này không phải đơn giản như vậy.

Chu Dương suy nghĩ một chút, Chu Chính Quân đã nhậm chức chính xử cấp hơn ba năm, làm chủ tịch huyện một năm. Mặc dù mới một năm, nhưng Chu Chính Quân đã làm ra nhiều thành tích rõ ràng. Chu Dương cảm thấy Chu Chính Quân có thể lại được thăng chức.

Chu Dương biết, bước kế tiếp của Chu Chính Quân chính là bí thư huyện ủy! Dù là theo tư lịch hay chiến tích, Chu Chính Quân đều có tư cách này. Bí thư huyện ủy Lý Đông Thăng năm nay cũng đã hơn năm mươi, cũng nên lui. Lý Đông Thăng có thể sẽ điều lên làm phó chủ tịch thị chính hiệp. Tại phó tỉnh cấp thành thị, mặc dù bí thư huyện ủy là chính xử cấp, nhưng chức vụ cùng cấp phó sảnh cũng rất bình thường.

“Ừm, vậy thì theo sự sắp xếp của chủ tịch huyện! Đúng rồi, chủ tịch huyện, lần trước ta đề xuất kế hoạch di dời phố cổ Hồng Đỉnh trấn, huyện ủy đã cân nhắc chưa?” Chu Dương hỏi.

Chu Dương cảm thấy quy hoạch hiện tại của Hồng Đỉnh trấn đã hạn chế sự phát triển, đặc biệt là khu vực phố cổ, thường xuyên kẹt xe, gây bất lợi cho phát triển kinh tế. Kế hoạch di dời phố cổ cũng bao gồm di dời ủy ban trấn Hồng Đỉnh, Chu Dương tính toán dời ủy ban trấn cách nội thành khoảng hai cây số. Mặc dù khoảng cách xa Tử Vân huyện, nhưng gần nội thành hơn, thuận tiện cho mở rộng thị khu.

“Bên ta không có ý kiến, chủ yếu là bí thư hiện tại không có tâm tư về phía này. Mọi thứ muốn chậm rãi, tương lai Tử Vân huyện sẽ có một đợt thay đổi nhân sự lớn, một nhóm lão nhân sẽ về hưu, một nhóm người trẻ tuổi sẽ thay thế!” Chu Chính Quân nói.

Chu Dương nghe xong, liền càng thêm xác định bí thư huyện ủy mấy tháng này có thể sẽ đi, không phải vậy sẽ không có thay đổi nhân sự lớn như vậy. Thường khi lãnh đạo mới nhậm chức, sẽ có thay đổi nhân sự, thường thông qua. Khi lãnh đạo cũ từ nhiệm, cũng sẽ có thay đổi nhân sự, chỉ cần không quá phận, cũng sẽ thông qua.

Chu Dương biết, đây là trước khi Lý Đông Thăng rời đi, tiến hành an bài nhân sự theo ý mình. Chu Dương vừa mới chuyển chính thức, lần này thay đổi nhân sự chắc chắn không có cơ hội cho hắn!

“Ừm, vậy chắc chắn phải hoãn một chút!” Chu Dương cảm thấy, muộn nửa năm vấn đề không lớn, hết thảy chờ điều động nhân sự kết thúc, rồi tính tiếp.

Xem ra, chủ tịch huyện để hắn đến, cũng là để nói một chút tin tức. Một nhóm người muốn lên, chắc chắn có một nhóm người vị trí cũng muốn xê dịch. Chu Dương đoán, vị trí Hứa Quốc Lương cũng muốn chuyển, nhưng đối phương tại huyện không có căn cơ, không biết lần này có vị trí cho hắn không. Theo tình huống bình thường, đoán chừng chính sẽ được giải quyết vấn đề đãi ngộ, tốt xấu trên danh nghĩa tính là phó xử cấp, nhưng cơ hội ngồi cương vị lãnh đạo không lớn.

Ăn trưa với chủ tịch huyện Chu Chính Quân, Chu Dương liền về Hồng Đỉnh trấn. Ba ngày sau, Chu Dương chính thức trở thành huyện nhân đại đại biểu, còn được phát một tấm chứng nhận đại biểu nhân dân toàn quốc. Chu Dương cảm thấy, tấm này giấy chứng nhận chỉ để thuận tiện để bầu phiếu cho chủ tịch huyện, điểm này khác phương tây.

Phương thức bố nhiệm Chủ tịch huyện rất phức tạp, bí thư huyện ủy thì đơn giản rất nhiều, thị ủy có thể trực tiếp bố nhiệm. Chu Dương đang nghĩ, nếu Chu Chính Quân nhậm chức bí thư huyện ủy, vậy chức vị chủ tịch huyện này ai tiếp nhận? Không nghi ngờ gì, sẽ chọn ra từ hai người phó bí thư chuyên trách huyện ủy hoặc thường vụ phó huyện trưởng. Nhưng, phó bí thư chuyên trách huyện ủy hình như không có tồn tại cảm giác gì, ngược lại thường vụ phó huyện trưởng Hồ Hưng Quốc có cơ hội tiếp nhận.

Mặc dù bình thường, phó bí thư chuyên trách huyện ủy tiếp nhận chủ tịch huyện cơ hội lớn hơn, nhưng phó bí thư huyện ủy nhiệm kỳ này niên kỷ có chút lớn, đoán chừng cuối cùng sẽ để Hồ Hưng Quốc tiếp nhận chủ tịch huyện. Đương nhiên, đây chỉ là suy đoán của hắn, còn phải nhìn ý tứ phía trên.

Chu Dương cũng đang chờ, hắn hiện tại tạm thời ổn, chỉ cần làm tốt công tác của mình là được.

Cuộc sống ngày ngày trôi qua, Chu Dương mỗi ngày ngoại trừ công tác chính là công tác, bất tri bất giác liền đến tết thanh minh. Tết thanh minh mọi người thường đi quét mộ tế tổ, Chu Dương lái xe tiến về nông thôn. Đầu tiên đi khu mộ bên nội thắp hương. Những người mất đều chôn trên núi, nơi này khắp nơi là mộ phần.

Chu Dương nhìn thấy những mộ phần, đầu óc liền phình to, bởi vì hắn gần đây nhận được thông báo, Tử Vân huyện sẽ thí điểm thay đổi phong tục. Cái khác thí điểm Chu Dương thích, nhưng thí điểm thay đổi phong tục, hắn thật không thích, vì đặc biệt phức tạp. Thay đổi phong tục đầu tiên chính là phổ biến hỏa táng, sau đó là di chuyển mộ phần đến nghĩa địa chuyên môn. Sau này, người chết không thể tìm tiên sinh xem phong thủy rồi chôn.

Chu Dương cảm thấy, thí điểm này chắc chắn sẽ tạo ra cực lớn kêu ca và phản đối, dù sao trong nước, vô duyên vô cớ đi động mộ phần tổ tiên là hành vi đại bất kính. Có điều, thí điểm này còn chưa gấp, Chu Dương cảm thấy có thể chậm rãi, đồng thời chính mình cũng phải làm tốt công tác tư tưởng, nếu xử lý không tốt, chính mình cũng bị người nhà chọc cột sống.

“Chờ chút đi tế bái ông bà ngoại ngươi!” Nhìn thấy tế bái hoàn thành, lão mụ liền đề nghị đi tế bái ông bà ngoại.

Đương nhiên, mỗi năm đều đi, mặc dù mấy cái cữu cữu không chào đón bọn họ, nhưng mỗi năm đều đi, chỉ là mọi người có ăn ý, một bên đi buổi sáng, một bên đi xế chiều, để tránh lúng túng.

Năm nay, bọn họ vẫn theo ăn ý cũ, xế chiều đi tế bái. Đến ba giờ chiều, Chu Dương lái xe đến nghĩa địa ông bà ngoại tại đỉnh núi. Người thắp hương buổi chiều càng nhiều hơn, toàn bộ trên núi đều nổ pháo, còn chưa đến gần đỉnh núi liền ngửi thấy mùi khói thuốc súng.

Chỉ chốc lát, bọn họ liền đến mộ phần ông bà ngoại, hai tòa mộ phần cùng một chỗ, nhưng nhìn trên mộ không có giấy đung đưa. Tốc độ ba mẹ động thủ bày tế phẩm cũng nhanh hơn chút, ba mụ hiển nhiên cũng không muốn quá xấu hổ.

Nhưng vấn đề là ngươi sợ cái gì thì cái đó đến.

“Nha, làm đại quan rồi còn biết tôn trọng trưởng bối sao!” Âm thanh tiểu cữu mụ từ đằng xa truyền đến.

(chính hiệp: Hội nghị hiệp thương chính trị Trung Quốc, cơ quan này kiểu cùng cấp với Nhân đại tức Hội đồng nhân dân; Chủ nhiệm hội này có cấp bậc hành chính ngang với Bí thư Đảng ủy, Chủ tịch Ủy ban, Chủ tịch Hội đồng nhân dân; nhưng quyền lực, nhiệm vụ không nhiều, là đơn vị cho những người chuẩn bị về hưu giải quyết vấn đề cấp bậc đãi ngộ, không cần quan tâm; chỉ có ở cấp Trung ương thì nó tương đương với quốc hội.)

...

Giới thiệu truyện thể loại Đô thị, Thần hào, Tiên hiệp cực hay, mới nhất, đã dịch full: Đô Thị Siêu Cấp Y Thánh - Tác giả: Đoạn Kiều Tàn Tuyết - Nhóm dịch: Côn Ngô Chi Đỉnh

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)