951: 【 Mưa Mộ 】Trốn chạy
Lỗ Phong Lâm còn nói rất nhiều, nhưng Tào Lập Tuyết không nghe thấy, cô khóc, tiếng khóc hòa lẫn với tiếng mưa bên ngoài, có niềm vui sống sót, cũng có sự sợ hãi khi nhớ lại.
Cô không ngừng nói cảm ơn với hai người, chắp hai tay, chỉ thiếu nước trực tiếp quỳ lạy.
Đợi Tào Lập Tuyết khóc xong, cô lại bắt đầu cười, cười một lúc, Lỗ Phong Lâm cũng bắt đầu cười, hai người như phát điên, Tào Lập Tuyết hỏi Lỗ Phong Lâm anh cười cái gì, Lỗ Phong Lâm nói, tôi không biết, nhưng tôi không nhịn được, nếu cô không cười thì tôi sẽ không cười nữa.
Ninh Thu Thủy nhớ lại chuyện vừa xảy ra, tâm trạng căng thẳng dần dần bình tĩnh lại trong tiếng cười của hai người.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây