Chu Bạch nhận ra anh ta có gì đó không bình thường, ánh mắt dõi theo động tác của anh ta, dừng ở một góc lộ ra của túi đựng tài liệu phía sau.
Nhưng Lão Mặc đang rất căng thẳng lại không hề để ý đến chi tiết này, vẫn đang tự lẩm bẩm giận mình.
“Tiểu tử ngươi, ta khuyên ngươi không nên gieo rắc bất hòa, bằng không ta không bảo đảm có thể khống chế được bản thân hay không.”
Nói xong, y rút ra một con dao, trực tiếp cắm vào bàn đầu giường Chu Bạch.
Sau đó y quay đầu lại nói với Chu Bạch: “Thực xin lỗi, huynh đệ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây