Chu Bạch nhìn bộ lông đã bị đốt thành đen trắng của hắn, cảm thấy mình không có lực lượng phản bác, vì vậy đành phải chấp nhận sự thật này.
Nhiệt độ bên ngoài hơi thấp nên Ngô Trì lại lấy một chiếc khăn sạch khác, quấn con mèo nhỏ vào trong khăn rồi bế nó về phòng.
“Ta đưa ngươi về bôi thuốc.”
Ngô Anh biết Ngô Trì không thích người khác vào phòng mình. Sau khi theo bọn họ đến cửa nhà Ngô Trì, chủ động chào tạm biệt rồi đi về phòng.
Chu Bạch nhìn thấy Ngô Trì đang đợi Ngô Anh rời đi mới mở cửa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây