Austin thấy mình bị mắng, cũng không chịu thua kém mắng lại.
“Ta nhổ vào! Điều quan trọng nhất là đảm bảo những người bình thường khác có thể sống một cuộc sống bình thường. Nếu chúng ta sợ sự xuất hiện của các nguồn ô nhiễm, chúng ta sẽ khiến những người còn lại gặp nguy hiểm và sau đó bị ô nhiễm hay sao? Đã bị ô nhiễm, chẳng lẽ liền không tính là nguồn ô nhiễm sao? Đây có phải là điều mà Râu Trắng các ngươi làm không? Thảo nào trong tổ chức của ngươi có nhiều dị nhân như vậy. ”
Ông chủ cửa hàng kẹo rất tức giận với Austin, dùng ngón tay chỉ anh ta nửa ngày, lại là một câu đều nói không ra được.
Chu Bạch thì im lặng nghe họ nói chuyện, sau đó bắt đầu suy nghĩ.
Nếu kẹo phải nhét vào miệng mới có tác dụng thì thao tác này quả thực không hề dễ dàng. Bên trong lâu đài có năm người không đoàn kết lắm, cộng thêm một dị nhân không tỉnh táo lắm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây