Minh huyên mím môi, cẩn thận từng li từng tí nói: “Nô tỳ nuôi một con Cổn Cổn, ừm... chính là một con gấu mèo... không đúng, là gấu trúc, nó có chút sợ nóng, còn thích ăn trái cây rau dưa. Nô tỳ đưa băng của mình cho nó dùng, nhưng dường như vẫn không đủ... Nếu hoàng thượng muốn ban thưởng cho nô tỳ, chi bằng lại thưởng cho nô tỳ thêm một ít băng?”
Phân lệ của chính mình dường như không đủ cho Cổn Cổn dùng, nhìn nó nóng đến mức ỉu xìu, Minh Huyên lại thấy đau lòng.
Khang Hy buồn cười nói: “Nàng đưa khối băng của mình cho một con gấu trúc dùng? Nàng tình nguyện để chính mình bị nóng ư?”
Minh Huyên nói với vẻ đương nhiên: “Cổn Cổn là động vật trân quý khó có được, số lượng cũng ít, sao nô tỳ có thể so sánh với nó được?”
Gấu trúc là quốc bảo nha?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây