Sau khi nói xong, Khang Hy nghĩ rằng thế giới của mình khác biệt so với thế giới này nhiều như vậy, Dận Nhưng không có sự giúp đỡ của hoàng quý phi để mở rộng tầm mắt, rất nhiều chuyện nếu điều tra lại một lần nữa sau đó phơi bày ra ngoài, thì cũng đã quá muộn rồi, sức khoẻ của mình bây giờ không còn được như mấy năm trước. Vì thế sau khi hồi cung, ông lập tức gọi Dận Nhưng và Dận Chân đến bên cạnh mình.
“Trẫm là Ái Tân Giác La Huyền Diệp, là hoàng a mã của các ngươi, nhưng lại không phải là người thuộc về thế giới này.” Sau khi nói xong, nhìn dáng vẻ khiếp sợ của hai người bọn họ, ông đột nhiên bật cười.
Ngay khi Dận Nhưng và Dận Chân đều không hiểu tại sao thì tách trà trong tay Lương Cửu Công lập tức rơi xuống mặt đất, nhưng Khang Hy không bảo ông ta thu dọn, cũng không bảo ông ta ra ngoài.
“Trong thế giới của trẫm, những người như các ngươi thông minh nhạy bén lõi đời hơn bây giờ rất nhiều, đồng thời còn tri kỷ hiểu chuyện hơn nữa.” Khang Hy bĩu môi, mở miệng nói.
Lương Cửu Công quỳ phịch xuống mặt đất, Khang Hy lại bảo ông ta đứng dậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây