“Đương nhiên là có ý tốt rồi, từ nhỏ Tiểu Tứ đã có tính tình như vậy rồi, trong tất cả mọi chuyện đều phải thực hiện tốt nhất. Nó yêu cầu bản thân mình như thế nào thì đối với người khác cũng như thế đó, cũng không có gì kỳ quái!” Khang Hy mang theo tiếc nuối lắc đầu, Tiểu Tứ ở thế giới này thực sự là một tảng băng, đối xử lạnh lùng với mình, đối xử với người khác còn lạnh lùng hơn.
Chẳng trách hắn ta cô đơn nhưng cũng không ai quan tâm, với phúc tấn của mình cũng chỉ bình thản bằng phẳng, ngay cả Thập Tứ cũng không thân thiết với hắn ta.
Nghĩ đến đây, Khang Hy còn thở dài nói: “Bây giờ nhìn thấy khuôn mặt lạnh lùng của nó, trẫm cũng cảm thấy đau trong mắt.”
“Chẳng lẽ đều là lỗi của nhi tử?” Dận Đường nghiến răng nghiến lợi, khó chịu nói, trời sinh mặt thối, còn có thể trách ai?
“Đương nhiên là lỗi của ngươi rồi.” Khang Hy trả lời một cách chắc nịch, nếu không phải là lỗi của Tiểu Cửu, chẵng lẽ là lỗi của người làm hoàng a mã như ông sao? Không thể nào!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây