Mọi người vội vàng ca tụng công đức của Minh Huyên một phen.
Khang Hy quay đầu lại nhìn Dận Tộ vẫn còn quỳ trên mặt đất, thở dài, bảo cậu ta đứng dậy đi theo, hy vọng cậu ta có thể thông qua việc quan sát ngày hôm nay để hiểu ra rằng, cho dù có cậu ta hay không có cậu ta, Đại Thanh cũng sẽ phát triển rất tốt.
Dận Tộ vừa mới mất máu mấy ngày nay, lảo đảo đuổi theo Khang Hy, nhìn thấy Dận Nhưng bên cạnh Khang Hy, hơi mấp máy môi, mặc dù vẫn cảm thấy bản thân không cam lòng, nhưng khi nghe thấy từng tiếng tán thưởng bên tai, cậu ta lại cảm thấy vẫn nên tự trách số phận mình không tốt, không có một ngạch nương tốt trù tính cho riêng mình.
Di mẫu của thái tử có thể giúp hắn nâng cao uy danh, có thể khiến hắn được vạn dân kính ngưỡng, nhưng di mẫu ruột thịt của mình lại không thể giúp đỡ cậu ta quá nhiều, xa cách lâu như vậy, cũng chỉ nghĩ ra cho mình ý kiến dùng máu viết thư.
Cho đến khi đến trước ruộng lúa, các quan viên và nhóm nông dân mới phát hiện ra rằng hoá ra trong những con lạch nước giữa từng ruộng lúa lại nuôi nhiều cá như vậy? Thậm chí trong ruộng lúa cũng thường xuyên có mấy con cá đang đớp mồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây