“Sao hoàng thượng có thể thiếu người nói chuyện được, các phi tần với nhan sắc trẻ trung xinh đẹp trong cung vẫn còn ít sao?” Nhưng nàng vẫn đặt đũa xuống, ngẩng đầu lên nhìn Khang Hy, mặc dù khuôn mặt vẫn giống như lúc còn trẻ, nhưng dáng người tuyệt đối phải trầm trồ khen ngợi của Khang Hy lúc trước, bây giờ… Tuy được giữ gìn không tồi, nhưng không còn điểm gì có thể thu hút mình được nữa.
Nghe vậy, Khang Hy cười ha ha nói: “Nàng đã đến tuổi này rồi còn ghen tị với người trẻ tuổi sao?”
Minh Huyên vội vàng cúi đầu, bởi vì nàng sợ mình sẽ trực tiếp nói ra những lời đại nghịch bất đạo với khuôn mặt này, vì thế buộc bực nói: “Hoàng thượng, ngài suy nghĩ nhiều rồi, nếu ngài đã ăn no rồi thì ra ngoài cổ vũ tinh thần mọi người một chút đi, tranh thủ hôm nay trồng cho xong.”
“Nàng ăn nhanh một chút, lát nữa cùng đi.” Khang Hy dựa người ra phía sau, nhìn ánh mặt trời bên ngoài, thực sự cũng không muốn ra ngoài lắm.
Mảnh đất này của hoàng quý phi căn bản không thể trồng xong được, Khang Hy cảm thấy có lẽ mình phải sắp xếp cho nàng một ít người, để tránh nàng phải tự tìm việc làm cho mình.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây