Cuối cùng vẫn là Tô Bồi Thịnh nhanh chóng bình tĩnh lại, thản nhiên bưng trà rót nước cho Liêm quận vương, sau đó cung kính hành lễ đi ra cửa phòng, đứng ngoài cửa.
Sau đó Lưu Đức Thắng bên cạnh Dận Tự cũng đi ra.
“Ca ca, mong sau mày chỉ giáo nhiều hơn.” Lưu Đức Thắng nhìn Tô Bồi Thịnh, nịnh nọt nói. Hai chân hắn ta đã run lên, nhưng đối phương vẫn rất bình tĩnh.
Tô Bồi Thịnh tuỳ tiện gật gật đầu, sau đó trả lời: “Chúng ta đều hậu hạ chủ tử, hãy chỉ giáo lẫn nhau.”
Hắn ta cũng hoảng lắm đấy, chủ tử nhà mình không phải là người tốt tính gì, mặc dù không hà khắc, nhưng cũng không cho phép người khác lặp lại sai lầm giống nhau quá ba lần.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây