Khang Hy thở dài, cảm thấy có chút an ủi, vì thế nói: “Vừa mong nhi tử lớn nên, lại sợ nhi tử trưởng thành, làm a mã thực sự quá khó khăn.”
Chẳng lẽ làm nhi tử của ngài không khó hơn sao? Minh Huyên bĩu môi, không nói gì.
“Trẫm có ý định sau này sẽ sống ở Sướng Xuân viên lâu dài, nàng có muốn sống cùng không?” Khang Hy cảm thán xong, lại nói với Minh Huyên: “Chỗ đó vườn rộng, phong cảnh cũng rất tốt, tốt hơn rất nhiều so với việc kìm nén bứt rứt ở trong cung, nếu trẫm rảnh rỗi cũng có thể cùng nàng đi thăm đám gấu trúc của nàng.”
Chờ ngài rảnh rỗi hẵng nói? Minh Huyên hoàn toàn không ôm hy vọng, thay vì trông cậy vào Khang Hy, chi bằng trông cậu vào Dận Nhưng và Dận Chân, hai người bọn họ đã dẫn nàng đi thăm rất nhiều lần rồi.
Nhưng Khang Hy nói rất đúng, chỗ đó vườn rất rộng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây