Cậu đắc ý nói: “Nương nương muốn xem sách về phương diện kia sao? Tiểu Cửu tìm cho ngài nhé? Tiểu Cửu tự học tiếng Anh và tiếng Pháp, gần đây còn học tiếng Tây Ban Nha.”
“Con ở Hộ bộ không có việc gì làm sao?” Minh Huyên ngạc nhiên hỏi.
Dận Đường lắc đầu, bĩu môi nói: “Ở Hộ bộ, không phải tính sổ thì chính là mượn bạc, có chuyện gì nữa đâu? Giấy vay nợ còn nhiều hơn bạc, Tiểu Cửu ta thực sự rất khó chịu, sổ sách đầy lỗi sai, còn có giấy mượn bạc liên tục được đưa tới… Nương nương, khó cho ta quá đi!”
“Nhưng ta lại nghe Tứ ca của con nói con làm rất tốt, không chỉ sửa lại sổ sách nhiều năm, mà còn đòi lại không ít bạc, lúc trước thái tử còn nói, tước vị của Tiểu Cửu thấp đó!” Minh Huyên nhớ rõ, lời của Dận Nhưng khi đó là Dận Đường chính là một người xảo quyệt, có Dận Đường chấn thủ, bạc của Hộ bộ trên căn bản là vào thì dễ, ra thì khó. Muốn mượn bạc lại càng khó hơn.
Dận Đường ngồi xuống bên cạnh Minh Huyên, thở dài nói: “Cũng vì tước vị này nên ta mới cố nhịn, dù sao cũng không thể để phúc tấn ở nhà nói ta không bằng các ca ca khác, không phải sao?” Vì thế, sinh ý này phải làm nhiều một chút.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây