“Vâng!” Minh Huyên thoải mái đồng ý, hành cung Tô Châu ban đầu được xây dựng ở Chuyết Chính Viên, sau đó được tu sửa lại, đây chính là hình mẫu của lâm viên cổ điển Giang Nam, nàng mới ở đây mấy ngày, còn chưa đi dạo đâu! Nếu Khang Hy đã nói ra, vậy nàng cũng không từ chối.
Nàng vẫn sẵn lòng ra ngoài với Bảo Thành.
Nhưng mà khi phúc thân bưng trà cho Khang Hy, Minh Huyên lơ đãng hỏi: “Hoàng thượng, hay toàn là người ra ngoài với chúng ta đi.” Nàng không thể không thừa nhận, ra ngoài cùng hoàng đế an hơn.
“Không được, trẫm còn có việc quan trọng cần phải giải quyết.” Khang Hy lắc đầu, nhận lấy tách trà trong tay Minh Huyên, uống một ngụm rồi lại nói: “Trà này không tệ, chắc hẳn gần đây ở chỗ này của nàng không thiếu trứng luộc nước trà.”
Vì không muốn giấc ngủ bị ảnh hưởng, cho nên Minh Huyên không uống nhiều trà, không bao giờ uống ly thứ hai. Hơn một nửa lá trà của Vĩnh Thọ cung là dùng để nấu ăn, lần nào Khang Hy nhìn thấy cũng không nhịn được trêu ghẹo.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây