Minh Huyên nhìn sắc mặt Khang Hy có chút mất kiên nhẫn, cười nói: “Được! Thằng bé ngoan lắm! Hoàng a mã của con nuôi dạy hài tử thực sự rất tốt, tuyệt đối là tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả, ai cũng được dạy dỗ rất tốt.”
(*Tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả: trước đây và sau này đều không có người như vậy.)
“Được rồi, nữ nhân chỉ biết nhiều chuyện.” Khang Hy nở nụ cười, nhưng mà lại nghĩ một đằng nói một nẻo.
Minh Huyên im lặng mà trợn trắng mắt, nhưng mà chỉ có Dận Nhưng nhìn thấy, sau đó liền xoay người rời đi.
Khang Hy cười xùy một tiếng, trêu chọc nói với Dận Nhưng: “Tính tình của di mẫu của con đúng là càng ngày càng lớn. Một câu không vừa ý đều không muốn nghe.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây