Ngày Dận Chân chuyển đi, Minh Huyên cầm một vạn lượng hoàng kim đưa cho cậu.
“Nương nương, con đủ bạc để tiêu.” Dận Chân nhìn hành lý lại nhiều thêm không ít, cậu vội vàng muốn từ chối.
Minh Huyên trừng mắt với cậu, nàng đang định nổi giận thì cậu liền quỳ sụp xuống tạ ơn, cậu còn hỏi Minh Huyên: “Đợi sau khi con sắp xếp thỏa đáng, có thể để Thập muội muội đến chơi ở lại vài hôm không?”
Thực ra cậu không chỉ không nỡ rời xa thái tử ca ca, cậu cũng cảm thấy không nỡ rời xa hoàng quý phi và Thập muội muội.
“Con tự đi hỏi hoàng a mã của con đi.” Minh Huyên trực tiếp đáp lời.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây