Lúc trước Minh Huyên sao chép kinh Phật hơn mười ngày, suýt chút nữa đã không thể chống đỡ được, hoàn toàn không thể tưởng tượng được một ngày chỉ ăn một đĩa rau xanh, làm sao nàng ta có thể sống được đến bây giờ? Quá đáng thương, nhìn thấy dáng vẻ đáng thương của đứa trẻ, cuối cùng nàng vẫn gật đầu.
“Thu ma ma, ngài đến Từ Ninh cung nói với thái hoàng thái hậu một tiếng, nói rằng ta và Na Bố Kỳ cách cách vừa gặp đã giống như quen biết từ lâu, muốn giữ nàng lại chỗ mình lâu thêm nữa.” Minh Huyên cất giọng nói với Thu ma ma đang ở ngoài điện.
Chờ đến khi Thu ma ma rời đi.
Na Bố Kỳ hít hít mũi, nhìn Minh Huyên, vô cùng nghiêm túc nói: “Mặc dù ngươi thích thay đổi sắc mặt, đầu óc cũng kỳ quái, nhưng ngươi là người tốt.”
Cái này cũng là người tốt?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây