Tác Ngạch Đồ phúc tấn ngồi ở một bên, nhấp ngụm trà, sau đó thở dài nói: “Sang năm Đông gia, Nữu Hỗ Lộc gia, thậm chí là Nạp Lan gia đều có cô nương tham gia dự tuyển, còn mong nương nương ở trước mặt hoàng thượng nói vài lời hay.”
“Tất nhiên rồi, là cô nương nhà mình mà!” Minh Huyên nói với vẻ đương nhiên, có hoàng quý phi là nàng ở đây, chắc chắn có thể bảo đảm cô nương của Hách Xá Lý gia không bị người khác ức hiếp tính kế, và đương nhiên cũng không dung túng bọn họ ức hiếp người khác. Về chuyện nói tốt trước mặt Khang Hy thì không cần thiết.
Tác Ngạch Đồ phúc tấn thấy Minh Huyên đáp ứng sảng khoái như vậy, trong lòng lại không quá yên tâm, vị hoàng quý phi này rất gian xảo, rất ít khi mưu lợi vì người trong nhà.
Nhưng với địa vị của hoàng quý phi bây giờ, Tác Ngạch Đồ phúc tấn chỉ có thể khen ngợi và chuẩn bị tìm cách khác.
Dận Nhưng chưa từng nghĩ tới chuyện sẽ lấy biểu muội, vì thế dù Tác Ngạch Đồ có nói toạc trời cũng không thể khiến hắn động lòng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây