Minh Huyên thở phào nhẹ nhõm, tiếng thét thảm thiết vừa nãy dọa nàng sợ chết khiếp. Tình cảm phu thê giữa Bảo Thành và thái tử phi rất tốt, nàng rất sợ xảy ra chuyện gì đó, không có chuyện gì thì tốt.
Khi đã yên lòng rồi, Minh Huyên mới mặc áo khoác, rửa tay rồi bước vào phòng sinh, thấy thái tử vừa sinh con xong cả người mệt lả đầu đầy mồ hôi, nàng duỗi tay ôm tiểu a ca đang khóc lóc nỉ non đến bên người nàng ấy, nhìn vào mắt nàng ấy và nói: “Hài tử ngoan, con xem này, tiểu a ca rất khỏe mạnh.”
Thái tử phi quay mặt sang nhìn nhi tử nằm trong tã lót, khóe môi nở nụ cười, mở miệng nói: “Di mẫu, cảm ơn ngài.”
“Phúc tấn đã cực khổ rồi!” Minh Huyên quay đầu sang, gật đầu với Phú Sát phu nhân rồi nói.
Phú Sát phu nhân vội vàng nói: “Không cực khổ không cực khổ...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây