“Ngạch nương cũng nói rồi, người còn sống, mặt bị hủy thì hủy thôi, cái gì cũng không so được với mạng sống...”
Dận Kỳ vận khí đan điền, rống lên một câu: “Cút!” Hai cái mặt nạ ngay cả chỗ thông khí cũng không có, không phải là muốn khiến mình ngạt chết để nó có thể làm đại nhi tử của ngạch nương đó chứ?
Dận Đường sửng sốt, do dự nói: “Ngũ ca, coi như huynh còn oán trách ngạch nương, cũng không nên nổi giận với đệ a! Vì huynh, đệ đã tiêu hơn một nửa số tiền mà bản thân đã tích cóp mấy năm nay đấy. Nếu huynh không phải là ca ca ruột của đệ, huynh cho rằng đệ sẽ tình nguyện ư? Để kiếm được số bạc này, đệ đã phí không ít sức đó.”
Dận Kỳ thật sự không muốn nhìn thấy tên đệ đệ này nữa, cũng không muốn quan tâm nó có bao nhiêu phần thật lòng, đứng dậy đẩy Dận Đường ra ngoài, không đành lòng nói mấy lời đại loại như nó muốn bức chết mình, vừa đi vừa nghiến răng nghiến lợi nói: “Lan Lăng Vương thịnh thế mỹ nhan, cho nên ca của đệ là ta ở trong lòng đệ xấu như ác quỷ hả?”
“Cầm đồ mà đệ muốn đưa cho ta cút nhanh!” Dận Kỳ đẩy Dận Đường ra ngoài, sau đó xếp chồng năm hộp mặt nạ lại với nhau, gom lại còn rất nặng đấy. Xem ra đã bỏ ra không ít bạc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây