Các nhi tử đã trưởng thành rồi, chuyện tước vị luôn là một vấn đề nan giải, phải phân đất phong hầu như thế nào thì phải nhìn vào công huân của bọn nhỏ, đi một chuyến lập chút công lao cũng dễ cho việc phong tước hơn.
Dận Nhưng trả lời: “Nhi tử cũng muốn đi!”
“Bảo Thành à! Giữa trẫm và con nhất định phải có một người ở lại kinh thành, nếu không thể đích thân diệt trừ Cát Nhĩ Đan thì cơn giận trong lòng trẫm khó tiêu, con cứ ở lại kinh thành, đốc thúc chuyện lương thảo và xử lý chính vụ triều đình cho tốt.” Khang Hy lắc đầu, ý bảo nhi tử ngồi xuống bên cạnh mình, sau đó nhẹ giọng nói.
Không chờ Dận Nhưng trả lời, Khang Hy đã nói tiếp: “Có con ở đây thì trẫm mới yên tâm xuất chinh!”
“Vâng! Nhi thần lĩnh mệnh.” Dận Nhưng cung kính đáp: “Hoàng a mã yên tâm, nhi thần chờ ngài và chư vị huynh đệ khải hoàn về kinh, đến lúc đó chúng ta cùng nhau uống rượu chúc mừng!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây