“Công chúa hãy sống thật tốt, sau đó đến nói với hoàng a mã của người, lựa chọn của người là chính xác.” Minh Huyên nhìn Tam công chúa sắc mặt hồng hào nói. Sau đó, nàng lại quay sang nói với phò mã: “Tam công chúa vì ngươi mà làm trái ý hoàng thượng, không phải để ngươi thời thời khắc khắc nhớ phần thâm tình này, mà là muốn nói với ngươi, trên thế gian này có lưỡng tình tương duyệt, có thể ở bên nhau không phải là chuyện dễ dàng, các ngươi phải biết trân trọng đối phương.”
Tam công chúa và phò mã cung kính dập đầu với Minh Huyên.
“Nếu sau này ngươi không còn yêu thích Đoan Tĩnh công chúa như bây giờ, tình cảm phai nhạt, thích một nữ tử khác, vậy thì cũng đừng làm công chúa tổn thương. Cứ phái người nói cho thái tử là được, trước sau vẹn toàn, kết thúc mối quan hệ của các ngươi, bản cung đảm bảo sẽ không có ai đến tìm ngươi gây chuyện. Nhưng nếu ngươi luyến tiếc phú quý, lại còn muốn làm bậy ở bên ngoài, khinh nhục công chúa, bản cung chắc chắn một điều, bất kể là hoàng thượng hay thái tử, tuyệt đối đều không tha cho ngươi.”
Không biết có phải do nàng cũng có nữ nhi hay không, khi nhìn Tam công chúa tràn ngập vui mừng và hạnh phúc bước vào cánh cửa hôn nhân, Minh Huyên không nhịn được mà nói thêm mấy câu.
Ngạch Nhĩ Đôn nghe hoàng quý phi nói xong lại quỳ xuống một lần nữa, hắn muốn lập lời thề nhưng lại bị Minh Huyên ngăn cản.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây