“Chính vì quý hiếm khó có được, nên lúc này mới…” Thu ma ma ở bên cạnh an ủi Minh Huyên, trong lòng khẽ thở dài một hơi, không biết Hách Xá Lý gia như thế nào mà lại nuôi dưỡng ra một cô nương ngốc nghếch như vậy, thế mà lại đau lòng cho một con gấu trúc?
Minh Huyên đột nhiên ngẩng đầu lên, quát lớn nói: “Không được! Tuyệt đối không được, thân là cống phẩm, đương nhiên chúng cực kỳ quý hiếm, nếu bắt giết một con thì trên đời này sẽ ít đi một con, nói không chừng thực sự biến mất giống như những động vật được ghi trên sách kia? Từ nay về sau tuyệt chủng, không còn tồn tại nữa, hậu thế của chúng ta cũng chỉ có thể nhìn thấy trong sách, tuyệt đối không được!”
Không biết thì thôi, nếu đã biết, Minh Huyên sao có thể tùy tiện cho phép quốc bảo bị tổn thương? Tuyệt đối không được!
Thậm chí nàng còn hận không thể lập tức bắt người nọ đến đây, cào nát khuôn mặt nàng ta ra, dù sao bản thân nàng cũng không muốn tranh sủng, không ngại lưu lại dấu vết xấu gì đó trên mặt!
“Cô nhớ rồi!” Dận Nhưng đưa tay ra vỗ vỗ vào bả vai Minh Huyên, gật đầu nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây