Nhưng Khang Hy nói, hắn đã phái người tra xét, Ngạch Nhĩ Đôn đó cũng rất si tình với công chúa, lúc trước còn muốn từ bỏ địa vị và quyền lợi sau bao năm cố gắng ở kinh thành, chờ sau khi Tam công chúa xuất giá, hắn sẽ làm thị vệ hồi môn của nàng ấy.
Đối với người có lòng cầu tiến, làm thị vệ hồi môn cũng không phải chuyện gì tốt, nhưng hắn lại bằng lòng, từ bỏ sự nghiệp mà mình đã nỗ lực bấy lâu.
Khang Hy thấy cũng không phải chỉ có nữ nhi của mình thật lòng, lại nghĩ đến cữu công Đông gia nhiều lần thỉnh cầu, cũng phải gả thấp một người, dù sao thì Tam công chúa tự nguyện cũng tốt hơn Tứ công chúa.
Tứ công chúa không có hứng thú lưu lại kinh thành, sau khi Cát Nhĩ Tang phụng chỉ vào kinh, nhìn thấy Tứ công chúa mỹ lệ hào phóng, đối xử với mình dịu dàng thì không có chút nào là không nguyện ý, lòng tràn đầy vui mừng, tặng Tứ công chúa rất nhiều lễ vật quý giá.
Các nữ nhi của mình đều tình nguyện gả đến Mông Cổ, so với khuôn mặt u sầu của các cô cô mà Khang Hy từng gặp, hắn cảm thấy nữ nhi của mình tốt hơn nhiều, làm cho áy náy trong lòng hắn cũng với đi phần nào. Thỉnh thoảng Tứ công chúa nói chuyện với Cát Nhĩ Tang, hắn cũng không để trong lòng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây