Nhìn thấy nhiều lịch sử đen tối của mình như vậy, Dận Thì chỉ cảm thấy hoàng a mã không phải người, không cho người vẽ dáng vẻ anh tuấn soái khí của cậu, mà lại cho người vẽ dáng vẻ nghịch ngợm.
Đại phúc tấn cười cực kỳ vui vẻ, nhìn gia nhà mình sợ đến mức phát run, nàng cười nói: “Hoàng a mã phái người đến nói, hy vọng thiếp có thể sinh cho gia một nhi tử như vậy, để người trải nghiệm nỗi khổ của hoàng a mã một chút.”
Dận Thì hít sâu một hơi, đột nhiên lắc đầu nói: “Không cần.”
Đại phúc tấn cười sắp nằm sấp xuống, tự mình ghét bỏ mình như vậy cũng được à?
Dận Thì sợ thật, vội vàng đi tìm Khang Hy cầu tình, Khang Hy lại kiên trì để phúc tấn của cậu thử một chút. Mình chịu khổ như vậy, phải để nhi tử nếm trải một chút.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây