Triệu Giai thị ngây người sau đó mới cười đồng ý, ý cười trên mặt bà càng không thể ngừng lại được.
“Di mẫu, tất của con vẫn đủ dùng, tất di mẫu làm trước đây cho con vẫn chưa dùng hết.” Lúc Dận Nhưng mang theo Dận Chân đến thăm Minh Huyên, Minh Huyên liền nhét cho cậu một chồng tất, Dận Nhưng vội vàng nói: “Bây giờ di mẫu đừng động đến kim chỉ.”
“Nào phải ta may.” Minh Huyên chỉ vào đống tất nhỏ hơn một chút nói với Dận Chân: “Tiểu Tứ cũng cầm đi.”
“Lúc ngạch nương của ta may cho ta, ta bảo người thuận tiện may cho các con, cầm lấy đi! Thủ nghệ tốt hơn ta rất nhiều, đi rất thoải mái.” Minh Huyên đắc ý chỉ vào chân mình cười nói.
Lúc này Dận Nhưng mới nhét tất vào trong ngực cười nói: “Vậy phải tạ ơn lão phu nhân rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây