Tô Bồi Thịnh vội vàng nhận mệnh, nhìn Dận Chan mí mắt đã trực tiếp tê rần.
“Không phải ta bắt con ăn bao nhiêu đó, nhưng mỗi ngày nhất định phải ăn một miếng lớn bằng lòng bàn tay, đồng thời phải tăng cường vận động… Con biết tại sao thái tử ca ca của con lại cao như vậy không? Chính là vì…” Nói đến chiều cao, Minh Huyên cảm thấy mình rất có quyền lên tiếng, dù sao chiều cao bây giờ của Dận Nhưng vẫn còn nằm ở đó.
Lần đầu tiên Dận Chân bị hoàng quý phi nương nương nói đến á khẩu không trả lời được… Vài lần muốn mở miệng đều không thể, trong lòng lập tức hiểu rõ, theo như những lời thao thao bất tuyệt của nương nương, cậu bé có thể hiểu được nương nương hài lòng với chiều cao hiện tại của thái tử như thế nào.
Nương nương đang nhân cơ hội nói chuyện này với mình để khoe khoang đúng không?
“Lát nữa ta sẽ phái mấy người biết nấu cơm đến chỗ con, mỗi ngày đều phải ăn đồ ăn khi còn nóng, đừng vì bớt phiền mà làm tổn thương đến dạ dày.” Cuối cùng sau khi Dận Chân giải thích về tình hình ở A ca sở xong, Minh Huyên nói thẳng: “Sau này có chuyện gì cứ nói thẳng, con là hoàng a ca, chẳng lẽ vẫn phải chịu ấm ức ở trong hoàng cung này? Không được, ta phải nhắc đến chuyện này với hoàng a mã của con.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây