Minh Huyên lập tức đứng sau lưng hắn, giúp hắn mát xa phần đầu, nếu là lúc trước, nàng sẽ không ân cần như vậy đâu, nhưng chuyện có liên quan đến thái tử, Minh Huyên lập tức trở nên ân cần.
Cảm nhận được sự mát xa không nặng không nhẹ trên đầu, Khang Hy thoải mái thở dài, mới nói với Minh Huyên: “Bảo Thành không sai, nhưng thiếu niên khí phách, nếu bây giờ Đại Thanh thái bình, trẫm đương nhiên sẽ ủng hộ Bảo Thành, chỉ là… Mấy năm gần đây, Cát Nhĩ Đan quá hung hăng ngang tàn, trẫm… Haiza… Đây là lần đầu tiên Bảo Thanh chân chính tham gia vào chuyện triều chính, đứa nhỏ tâm tâm niệm niệm đã sớm ra lệnh cho Tác Ngạch Đồ, trẫm…”
Minh Huyên biết Tác Ngạch Đồ đang đi đâu, địa danh Ni Bố Sở này nàng cũng biết, đồng thời cũng biết sẽ ký kết một hiệp ước tên Ni Bố Sở, nhưng Minh Huyên không thể nhớ rõ nội dung của hiệp ước này, chỉ nhớ mang máng đây là một hiệp ước bình đẳng, nhưng cũng là một hiệp ước mất đất.
Còn về phần Cát Nhĩ Đan, làm sao Minh Huyên có thể quên được các chiến công chủ yếu của Khang Hy? Giết Ngao Bái, bình định Tam phiên, ba lần chinh chiến Cát Nhĩ Đan…”
Có thể thấy mối nguy hại từ Cát Nhĩ Đan thực sự rấ lớn!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây