Minh Huyên nhìn mấy thứ này, nói với Dận Chân: “Lát nữa con trở về truyền tin cho hoàng a mã của con, hỏi xem những hạt giống này được trồng ở vùng khí hậu và nhiệt độ như thế nào, trồng ở vùng đất khô hay vùng ngập nước? Chúng ta sẽ thử nghiệm từng cái một, nếu có những thứ như cà chua, cũng có thể coi là thêm một loại gia vị phụ.”
Dận Chân nhìn những quả táo còn sót lại trên cây táo, nghĩ đến sự tò mò của mình và cây trôm mà thái tử ca ca tìm đến cho mình. Cậu bé đồng ý, nhìn hoàng quý phi cho người lấy ra những thứ mình biết ra để riêng, những thứ không biết cũng sai người cẩn thận gói lại.
“Nhìn thấy không? Thành công không phải là điều đương nhiên, những người khác đều nói dâu tây, quả táo và cà chua của nương nương được trồng rất tốt, nhưng các đệ phải nhìn xem phía sau thành quả đó, ngài ấy đã cố gắng như thế nào?” Sau khi một chút khúc mắc cuối cùng với Dận Đường biến mất, Dận Chân tiện tay chỉ vào quyển sách bên cạnh, giáo dục hai đệ đệ.
Dận Đường và Dận Nga ngoan ngoãn gật đầu, lời của huynh trưởng vẫn phải nghe, nếu không thực sự sẽ bị đánh! Hoàng quý phi nương nương quả nhiên hung tàn.
Dận Chân nhìn thấy bọn họ ngoan ngoãn nghe lời như vậy, lập tức cảm thấy hứng thú, vì thế…. Sau khi ngủ một giấc ngắn tỉnh dậy, Minh Huyên nhìn thấy ba người bọn họ đang tụm lại đánh nhau.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây