“Rất tốt! Nếu con đã chấp nhận lời xin lỗi của Tứ ca con, vậy thì đến lượt con rồi!” Minh Huyên buông chiếc gương trong tay xuống, nhìn Dận Đường nói: “Đi, đến ngồi xổm cùng với Tứ ca của con đi, viết 120 lần, Ái Tân Giác La Dận Đường ta không xông vào nguy hiểm nữa.”
Một ngày Khang Hy không dừng học đường nhỏ ở Vĩnh Thọ cung thì đứa nhỏ hung dữ này vẫn còn lắc lư ở trước mặt mình, nếu muốn lắc lư, vậy thì phải dựa theo quy củ của mình.
Dận Đường chớp chớp mắt, sau đó khi Khang Hy nói Minh Huyên đã quá nhân từ nương tay, cậu bé dứt khoát chạy đến đứng tấn. Rơi vào trong tay hoàng quý phi chỉ có chuyện đứng tấn và viết mấy chữ, nếu rơi vào tay hoàng a mã, nếu không bị đánh chết thì cũng bị lột da!
Dận Nhưng cúi đầu xuống, mười ba chữ viết 120 lần thì sẽ là 1560 chữ, sự trừng phạt này còn nhiều gấp ba lần 500 chữ của Dận Chân… Di mẫu thật cao tay!
Khang Hy ngồi trên ghế, nhìn thấy mọi chuyện đã kết thúc mà không cần đến mình, trực tiếp nhìn Nghi phi đang lau nước mắt và Minh Huyên cúi đầu ở bên cạnh, ngay khi Nghi phi còn muốn nói sao có thể như vậy, hắn trực tiếp quát lớn nói: “Các ngươi nuông chiều quen đi! Đúng là hiền mẫu chiều hư con!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây